Anh chàng nọ mái miết cày ruộng ở cánh đồng xa. Vợ ở nhà đợi cơm mãi chả thấy về, mới ra đứng cách mười mặt ruộng nhìn chẳng thấy chồng đâu gọi ầm lên. Thấy vợ gọi mãi anh ta nói to:
– Tôi biết rồi, để tôi giấu cái cày vào bụi xong đã!
Về đến nhà chị vợ càu nhàu:
– Đã giấu cày mà lại nói bô bô như thế, người ta nghe thấy lấy mất còn gì.
Quả nhiên ăn cơm xong anh ta đi cày tiếp, vào bụi cây tìm cày thì đã mất thật rồi. Anh ta hốt hoảng chạy một mạch về nhà, thì thầm vào tai vợ:
– Cái cày đã mất rồi !