Home » Posts tagged 'truyen bua voz' (Page 4)

Tag Archives: truyen bua voz

DMCA.com Protection Status

Bãi phân bò

Đông là bạn học cùng lớp cấp 3 với tôi. Tính tình Đông nhút nhát, gặp người lạ cứ im thin thít, nên mọi người gọi là Đông “thít”. Nhút nhát vậy nhưng Đông “thít” lại học giỏi nhì lớp, sau mỗi tôi. Hơn 10 năm kể từ ngày tốt nghiệp cấp 3 ra trường, tôi cũng không có dịp gặp lại Đông. Hôm trước nghe tin Đông vừa bị tai nạn lao động rất nặng nên tôi quyết định tìm đến nhà Đông để hỏi thăm.

Nhà Đông “thít” nằm sâu tít trong một con ngõ nhỏ hai bên mọc um tùm những khóm hoa cứt lợn, lổn nhổn những bãi cứt bò, trước nhà có cái cổng mốc xanh, loang lổ như cứt trâu, trên lợp ngói xi măng xỉn màu, thâm sì như cứt gà.

Hơn mười năm mới trở lại ngôi nhà này, nên khi dừng xe trước cổng, những kỉ niệm lại ùa về khiến lòng tôi nao nao khó tả: kia là cây trứng cá mà có lần tôi đã trèo lên nhìn trộm em gái nhà bên tắm. Do bị vướng tàu lá chuối nên tôi chỉ nhìn được có nửa người: từ mông trở xuống. Nhìn một hồi đến lúc em ấy xoay người lại mới biết nhìn nhầm: không phải em, mà là bố em đang tắm; vẫn còn đó cái đống gạch cũ bên vườn mía mà nhiều lần tôi lẻn ra ngồi ỉa bậy, vừa ỉa vừa bẻ mía chén ngon lành. Bất chợt tôi thấm thía câu thơ của một thi sĩ nào đó rất nổi tiếng mà tôi không biết tên: “Khi ta ỉa chỉ là nơi đất ỉa. Khi ta đi cứt bỗng hóa tâm hồn”.

Vừa bước vào nhà, một con chó dữ tợn lao vào tôi chực cắn, nhưng nhận ra người quen, nó khựng lại giây lát rồi quẫy đuôi mừng rối rít. Không giống như con chó, thằng Đông “thít” đang nằm trên chiếc giường chỗ góc nhà chỉ quay ra nhìn tôi bằng ánh mắt vô hồn, ngơ ngác.

Đọc Tiếp…

Xôi lạc và xôi xéo

Thằng bạn tôi kêu rằng cả tuần liền nó mất ngủ vì đêm nào bố nó cũng hiện hồn về, mặt bố nó buồn thiu mà chả biết có chuyện gì. Tôi hỏi: “Bố mày hiện hồn có nói gì không?”, nó lắc đầu bảo không, vì bố nó bị câm. Tôi lại hỏi: “Bố mày không ra dấu hay diễn tả bằng cử chỉ gì à?”, nó lắc đầu bảo không, vì bố nó bị liệt. Tôi thắc mắc: “Thế sao mày không hỏi luôn xem bố mày muốn gì?”, nó lắc đầu bảo không được, vì bố nó bị điếc.

Tôi bảo được rồi, tối tôi sẽ qua nhà nó ngủ cùng, để khi bố nó hiện về, tôi sẽ tìm cách hỏi giúp cho. Đêm đó, lúc tôi với nó đi ngủ thì mọi chuyện bình thường, nhưng tới khoảng quá nửa đêm là tôi bắt đầu cảm thấy sự lạ. Tôi khều khều thằng bạn dậy, giọng thều thào: “Hình như bố mày về rồi đấy! Tự nhiên tao thấy lạnh toát hết sống lưng này”. Thằng bạn tôi vừa há mồm ngáp vừa chửi: “ĐM! Cái điều hòa nó đang phả thẳng vào người mày thế kia thì lại chả lạnh. Đừng có đổ oan cho bố tao”.

Đọc Tiếp…

Đại chiến quân y viện

Đã quá nửa đêm, Lưu Bị vẫn ngồi lo lắng, trầm ngâm, trước mặt là mâm cơm dọn lên từ lúc tối vẫn còn nguyên, chưa hề được đụng đũa tới…

“Chúa công vẫn chưa ăn gì sao? Có món thịt kho Tàu mà chúa công thích đấy!” – nghe giọng nói từ sau, Lưu Bị cũng chẳng thèm quay lại, bởi ông biết thừa người vừa nói ấy là ai. Rồi Lưu Bị cau có đáp lại: “Mang tiếng là Khổng Minh tiên sinh mà ăn nói linh tinh: “Thịt kho Tàu” là bên Việt Nam họ gọi vậy. Còn chúng ta, chúng ta là Tàu rồi, sao còn gọi thịt kho Tàu? Phải gọi là thịt kho chúng ta”. Khổng Minh biết mình ngu, liền hạ giọng: “À vâng, thịt kho gì cũng được, nhưng chúa công cố ăn chút gì đi ạ!”. Lưu Bị uể oải lắc đầu: “Cụ ta ung thư hậu môn giai đoạn cuối, bệnh viện trả về, tiên sinh bảo ta còn tâm trạng mà ăn uống được hay sao?”. Khổng Minh kính cẩn: “Dạ, bệnh viện trả về thì ta đến đón cụ về, có gì đâu mà chúa công phải khổ tâm vậy ạ?”.

Lưu Bị cười ngán ngẩm: “Vấn đề là cụ ta đang nằm ở Y Quân Viện Nhất Vô Tam, tận mãi bên Hà Đông của Việt Nam. Viện đó có Lã Bố làm bảo kê. Muốn về thì phải thuê ngựa cứu thương của hắn với giá cắt cổ, còn ngựa cứu thương nơi khác muốn tới đón người thì phải nộp phí một triệu rưỡi ngân lượng, bằng không thằng Lã Bố nó vả vỡ mồm. Mà tiên sinh theo ta bấy lâu, chắc tiên sinh cũng hiểu: ta đây tài năng đầy mình, bản lĩnh vô song, trí dũng cũng có thừa, chỉ mỗi tiền là không có”.

Đọc Tiếp…

Ba Ba và Ba Tư

Quốc vương xứ Ba Tư có bốn thằng con trai sinh đôi (2 thằng sinh đôi lần một cộng với 2 thằng sinh đôi lần hai). Cả bốn đều cao ráo, đẹp trai, tuấn tú, khôi ngô, giống ai không rõ, nhưng chắc chắn không giống bố vì bản thân Quốc vương Ba Tư là người lùn tịt (ông cao có mét ba tư) và gầy còm (nặng có ba tư ki-lô-gam) với số đo ba vòng lần lượt là ba tư, ba tư và ba tư.

Nước láng giềng của Ba Tư là Ba Ba – một đất nước có sản lượng ba ba xuất khẩu đứng thứ ba ba giới cùng một nền công nghiệp đồ uống rất phát triển với thương hiệu bia ba ba đình đám. Một hôm, Quốc vương Ba Tư gọi cả bốn thằng con sinh đôi tới và bảo: “Bố không muốn bọn láng giềng Ba Ba chúng nó phát triển mạnh hơn ta. Các con, đứa nào tìm ra cách khiến cho chúng nó suy thoái, tụt hậu và trì trệ thì bố sẽ truyền lại ngôi vương cho đứa đó!”.

Đọc Tiếp…

Chuyện thằng ăn cướp

Vú của vợ thằng bạn tôi đột nhiên xuất hiện rất nhiều những nốt đỏ li ti. Tuy không đau và không mưng mủ, nhưng những vết đỏ ấy cứ ngày một lan rộng ra nhiều hơn khiến tôi và vợ thằng bạn tôi rất hoang mang. Khi được tôi thông tin về bệnh tình của vợ mình thì thằng bạn tôi cũng tỏ ra lo lắng không kém, và nó quyết định đưa vợ đi khám.

Khám cho vợ nó là một cậu bác sĩ – nghe nói học rất giỏi và đã từng giành được học bổng toàn phân, à nhầm, toàn phần của trường đại học y – người có công nghiên cứu và phát triển phương pháp mổ đẻ nội soi đang được các bà bầu cũng như các chị em trong độ tuổi sinh nở khắp nơi rất quan tâm.

Sau khi soi mói, vày vò kỹ lưỡng và đầy trách nhiệm bộ phận phát bệnh của bệnh nhân, thì cậu bác sĩ mới lắc đầu, bảo rằng vợ thằng bạn tôi bị rối loạn nội tiết tố vú, phải cắt vú càng sớm càng tốt. Nếu để nó lan ra tay thì sẽ phải cắt tay, để lan ra cổ thì sẽ phải cắt cổ.

Đọc Tiếp…

Hà giang diễn nghĩa

Mới tờ mờ sáng, 3 anh em Lưu Bị – Quan Vũ – Trương Phi đã cưỡi ngựa ầm ầm, mồ hôi vã ra như tắm, mồm thở hồng hộc, tiếng móng ngựa nện bành bạch xuống sườn đồi thoai thoải lún phún cỏ tơ nhớp nháp sương mai… cuối cùng thì họ cũng lên được đỉnh – nơi có một ngôi nhà nho nhỏ nên thơ, trước hiên trồng một giàn thiên lý có những cành rủ xuống khá yểu điệu, lẳng lơ. Ngay dưới gốc giàn thiên lý là một thảm cỏ xanh mượt, êm ái, lác đác những nụ hoa li ti màu hồng phai, bên cạnh đặt một vại nước đái – chắc Gia Cát Lương ăn mặn quá sinh ra yếu thận, hay đi tiểu đêm, nên phải đặt cái vại này ngay bên hiên nhà để đêm hôm đỡ phải lọ mọ ra vườn.

Đọc Tiếp…

Thầy Lương

Tôi bắt đầu được học tiếng Anh từ khi vào lớp 10, và thầy Lương là thầy giáo dạy tiếng Anh đầu tiên của tôi. Thầy Lương tốt nghiệp sư phạm khoa tiếng Pháp, do có người quen trong ban giám hiệu nên thầy được nhận về trường tôi. Nhưng trường tôi khi đó không có môn tiếng Pháp, chỉ có Anh và Nga, mà Anh thì biên chế hết rồi, không chen vào được nữa, nên thầy đành học cấp tốc một khóa tiếng Nga rồi vào trường làm giáo viên dạy Nga. Thật may cho thầy Lương là vài năm sau, một bà giáo viên tiếng Anh của trường tôi bị đi tù, nên thừa ra một suất biên chế tiếng Anh, thế là thầy Lương lại học cấp tốc một khóa tiếng Anh để chuyển sang làm giáo viên Anh. Thành ra, thầy Lương nói tiếng Anh nghe rất giống tiếng Nga, còn nói tiếng Nga thì lại như là tiếng Pháp…

Có lẽ vì thế mà hôm đầu tiên học từ mới, thầy không đọc mà viết phiên âm lên bảng rồi chỉ từng từ, chúng tôi ngồi dưới ngoan ngoãn đọc theo: “Ai là tôi, tôi là ai, họ là dây, chúng ta là ớt, say là nói, nói là say, hiếp là giúp, giết là kêu, trẻ con là cứt…”. Tôi đọc theo rất hăng, nhưng trong lòng lại có đôi chút thất vọng, bởi trước đó, tôi vẫn nghĩ tiếng Anh nó phải văn minh, lịch sự lắm, ai ngờ lại toàn hiếp với giết, lại còn coi trẻ con như cứt”.

Đọc Tiếp…

Rick Man

Người ta bảo mối tình đầu giống như bãi phân trâu: nhìn bên ngoài tưởng đã khô queo, chả còn chút hương vị, vấn vương gì, nhưng khi có một bánh xe nào đó vô tình chèn qua, ta mới vỡ òa: hóa ra, nó chỉ khô ngoài vỏ, chứ bên trong, nó vẫn còn nhoe nhoét, và dư vị của nó bốc lên vẫn có thể khiến ta nghẹn ngào, ray rứt… Tôi cũng đang ở trong tâm trạng như thế! Mối tình đầu của tôi tưởng như đã ngủ yên thì bỗng nhiên hôm qua lại ùa về khi tôi vô tình có việc đi qua xóm trọ cũ – nơi tôi đã gặp và yêu em suốt quãng đời sinh viên cuồng nhiệt.

Hồi ấy, em đang học cấp ba, là con gái ông chủ nhà, còn tôi là thằng sinh viên năm nhất thuê phòng ở nhà em. Chiều chiều, tôi hay mặc quần đùi rộng, thả rông, dạng háng trước cửa phòng ngồi hát và gẩy ghita. Tôi ca không hay, tôi đàn nghe cũng dở, nhưng nàng khen nhiều và thật nhiều. Em có thể ngồi đối diện nhìn tôi gẩy ghita hàng giờ không chán. Và như sợ nhìn thẳng làm tôi bối rối, em thường hay cúi gằm, nhìn chằm chằm xuống dưới. Rồi em ngỏ lời nhờ tôi dạy ghita cho em. Tôi gật đầu, mời em vào phòng. Em vào xong thì chủ động đóng sập cửa lại, tôi hỏi vì sao, em bảo vì muốn tiếng đàn của tôi chỉ dành cho riêng em thôi, không một cô gái nào khác được nghe nữa cả.

Đọc Tiếp…

Chuyện ấy mùa world cup

Gần tháng nay vợ chồng mình không giao cấu phát nào, vì lão chồng cứ mải mê cắm đầu vào World Cup. Chồng mình cùng với mấy gã nữa thường tụ tập nhậu nhẹt rồi xem World Cup ở nhà một lão ế vợ trong khu. Sáng chồng mình ra khỏi nhà đi làm lúc mình và con chưa dậy; chiều làm xong chồng mình qua luôn nhà lão kia để nhậu rồi chờ xem World Cup; xem xong nửa đêm mới mò về nhà lúc mình và con đã ngủ say; sáng hôm sau lại dậy đi làm lúc mình và con chưa dậy. Tóm lại hai vợ chồng sống chung nhà nhưng mấy tuần rồi vợ chưa nhìn thấy mặt chồng, con chưa nhìn thấy mặt cha.

Thức đêm, thiếu ngủ, ăn uống vớ vẩn, nhậu nhẹt triền miên khiến chồng mình hốc hác, gầy rộc. Trước World Cup, mình có mua cho chồng chục sịp. Lúc ấy body chồng mình còn săn chắc, đầy đặn, mặc vào cực vừa vặn, u lên một cục rất hấp dẫn, đến nỗi bà chị chủ cửa hàng còn xin chụp một tấm ảnh zoom cận cảnh để cài làm hình nền, rồi còn bảo hơn mười năm bán sịp, bà ấy chưa thấy ai mặc sịp đẹp như chồng mình. Thế mà giờ, cũng vẫn mấy cái sịp ấy mặc vào thì lại rộng bao la như cánh đồng chim bay xỉu cánh, cạp trễ gần xuống bẹn, phải dùng dập ghim bấm cạp vào cho khỏi tụt.

Đọc Tiếp…

World Cup và thịt gà

Tôi nhớ không nhầm thì đó là World Cup Italia 90 – năm tôi lên 8 tuổi. Một hôm, lúc chui vào vườn nhà chú Huy để vặt trộm ổi, tình cờ tôi thấy bố tôi cùng mấy người nữa đang hí húi, lén lút thịt gà chỗ góc vườn. Nghe bố cùng mấy người ấy nói chuyện thì tôi biết là họ thịt gà để đêm xem World Cup. Hồi ấy nhà tôi – cũng như hầu hết các nhà khác trong làng – còn đói lắm, cơm phải độn khoai lang, ăn cùng nước mắm, thi thoảng mẹ bắt được con cá, con tôm ngoài đồng thì tôi mới có được tí chất tanh. Thế nên nghĩ đến cảnh được ăn thịt gà, dãi tôi đã chảy ứa ra.

Đọc Tiếp…

doc truyen cuoi doc truyen cuoi doc truyen cuoi


Liên Kết Bạn Bè

Quảng Cáo