Home » 2016 (Page 22)

Yearly Archives: 2016

Chưa ưng ý

Giờ sinh hoạt , Bình ” mỏ khoét ” nói với lớp trưởng :

– Tớ đọc qua kịch bản , thấy vở diễn lần này của lớp lần này không được ưng ý cho lắm …

– Câu không ưng ý chỗ nào , để có gì tớ còn chỉnh sửa ?

– À, tại vì suốt vở kịch không thấy cảnh … ăn uống nên kém khí thế quá !

– Trời ạ !

Rút kinh nghiệm

Đi học về , Vova phụng phịu bảo với chị gái :

– Ba bài Toán chị làm giúp em hôm trước thì sai mất hai rồi …

– Thế hả ! Thành thật xin lỗi em , để lần sau chị nhắc nhở cô bạn thân cùng lớp chị làm chi đáo hơn nữa nhé ?

– Ôí thì ra là … ?!

Sửa cái gì

Vova chạy ra nhà kho bảo với bố :

– Bố ơi , điện thoại từ trạm sửa xe gọi tới nói mẹ vừa lái xe đến đó . Chắc là mẹ muốn sửa xe nhưng ….

– Bố hiểu rồi . Sao con không trã lời luôn là bố sẽ thanh toán tiền sửa xe ?

– Nhưng họ nói chiếc xe có lẽ không nên chữa nữa , mà họ gọi để thông báo cho bố đến thanh toán chi phí sửa trạm xe ạ !

– Hả ???

Không biết

Truyện cười vova : Không biết

Vava ngày đầu đến lớp , khi về nhà thì mẹ hỏi :

– Hôm nay ở trường thì con học được gì hả vova

– Học cách viết ạ !

– Thế con đã viết được chữ gì ?

– Con không biết , cô giáo nhìn các chữ con viết chỉ nhún vai lắc đầu , và không nói gì ạ !

Cây gì ?

Dịp nghĩ lễ đầu năm mới ,một cậu sinh viên nông nghiệp về quê chơi . Một hôm đi dạo trong làng , cậu ta nói với một người nông dân đang làm vườn :

-Các bác làm nghề nông thì rất cần nâng cao kiếm thức chăm bón . Được thế thì cây lê này chắc chắn sẽ thu hoạch được gấp rưỡi , gấp đôi năng xuất

– Thật vậy hả ? – Người nông dân thủng thẳng – Nhưng đây không phãi là cây lê mà là cây anh đào thì năng xuất sẽ tăng được bao nhiêu hả cậu ?!

-!!!

Nghệ thuật bán hàng

Nhân viên bán hàng don đả mời chào một người khách

– Ông mua chiếc áo khoắc này đi ? Đây là loại mốt nhất đấy , màu áo này hợp cả 4 mùa …

– Vô lý ! Ý cô là mùa hè cũng có thể mặc áo khoác này sao ? – Người khách hỏi

– À thì …. mùa hè ông có thể dùng nó làm áo chống nắng mà

!@#

Đời còn gì tuyệt hơn?

Nhớ hồi bé, lần đầu được mẹ mua cho một cái gói nhỏ nhỏ, bóc ra ăn giòn giòn, rất ngon, nhưng không biết nó là cái gì: kẹo không phải, bánh cũng không phải. Rồi khi thấy ngoài vỏ của nó có ghi là Bim Bim, thì cũng mặc định gọi nó là Bim Bim. Sau đó, và cho đến tận bây giờ, xuất hiện rất nhiều loại tương tự như vậy, với nhiều tên khác nhau, nhưng bim bim đã trở thành danh từ chung chỉ tất cả những loại snack ăn nhanh đóng gói kiểu như thế. Giả sử hồi đó, nhà sản xuất không đặt là Bim Bim, mà lại đặt một cái tên khác, như Kotex chẳng hạn. Thì bây giờ, mỗi lần muốn dỗ dành ai đó, ta lại dịu dàng ôm người ấy vào lòng, giọng nhẹ nhàng: “Nín đi, lát anh mua cho gói Kotex mà ăn”. Và ra đường, ta dễ dàng bắt gặp nhưng anh chàng, những cô nàng vừa bước tung tăng, vừa cầm trên tay gói Kotex đang bóc dở, vừa ngon lành nhặt từng miếng bỏ vào mồm nhai nhồm nhoàm, hớn hở.

Đọc Tiếp…

Tuổi 24

24 tuổi, tính tình hiền dịu hẳn, qua rồi cái thời cấp 3, đi ra ngoài đường bị người ta đâm xe trúng, chửi nhau tay đôi, tí thì bụp nhau, bây giờ nhẹ nhàng, tình cảm hơn, bị cái gì cũng cười, lỗi của mình cũng cười, không phải cũng cười, tối vác lên FB và chửi cả mả cha nhà nó ra, không phải ai cũng được như mình, nếu so với chị Dậu thì hơi quá chứ còn lại chả thua ai bao giờ ở khoản nhẫn nhịn và cam chịu.

Đọc Tiếp…

Bát tiết canh

Hôm trước, đang ngồi quán trà đá hút thuốc lá thì tôi thấy một đôi trai gái ngồi xe máy từ trong cái nhà nghỉ gần đó phóng ra. Cô gái ngồi phía sau xe xinh quá: da trắng, tóc dài, ngực đầy, mông mẩy, má đỏ hây hây, làm tôi mê mẩn, ngất ngây. Thật kì lạ, cô gái đó cũng nhìn tôi chằm chặp không rời, còn ngoái cổ lại, miệng mấp máy như thể có điều gì muốn nói.

Còn đang ngạc nhiên chưa hiểu chuyện gì thì tôi đã thấy chiếc xe máy ấy quay vòng lại, dừng ngay cạnh chỗ tôi. Rồi cô gái nhảy khỏi xe, chạy tới, quỳ thụp xuống ôm chân tôi, giọng van nài rất tội: “Anh ơi! Anh đừng nói gì với chồng em nhé? Coi như anh không thấy gì? Được không anh?”.

Đọc Tiếp…

Vì sao không mua kim cương nhẫn đính hôn

Robert bước vào cửa hàng trang sức để tìm mua một chiếc nhẫn đính hôn.

Ngay từ ánh nhìn đầu tiên, Robert đã bị thu hút bởi một chiếc nhẫn kim cương để ở giữa tủ kính, anh hỏi:

– Chiếc nhẫn ấy giá bao nhiêu thế cô?

– Một tuyệt tác! – cô nhân viên nhỏ nhẹ nói – Nó trị giá 20.000 đô la thưa ngài.

Robert rên lên:

– Đắt quá!

Nhân viên bán hàng mềm mỏng nói:

– Đúng là giá cao thật, nhưng kim cương là vĩnh cửu.

Robert nhún vai:

– Dĩ nhiên là tôi biết chứ, nhưng cuộc hôn nhân của tôi thì chưa chắc kéo dài đến vậy!

doc truyen cuoi doc truyen cuoi doc truyen cuoi


Liên Kết Bạn Bè

Quảng Cáo