Thằng bạn tôi về gần đến nhà, thấy trong nhà mọi người đang reo hò, tặng hoa, tặng bánh và hát chúc mừng sinh nhật vợ nó rất vui vẻ, trong khi mặt vợ nó thì lại đang hằm hằm, răng nghiến lại đầy giận giữ, nó mới tái mặt ngã ngửa: Hóa ra, hôm ấy là sinh nhật vợ nó. Nhận thấy nguy cơ bị chấn thương là rất cao khi cứ vậy mà bước vào nhà, nên là nó lẳng lặng quay xe ra ngoài đầu ngõ, tông xe cái rầm vào gốc cây, rồi tự nó liên tục đập mặt vào gốc cây cho mặt tím bầm. Có máu chảy ra, nó lấy máu bôi lên khắp áo quần, xong nó mới thất thểu dắt xe máy vào nhà…
Vợ nó thấy chồng mặt mũi bầm dập, người be bét máu như vậy thì chuyển từ giận giữ sang hốt hoảng: “Anh sao vậy?”. Nó mếu máo: “Anh vào tiệm vàng, mua cái lắc vàng làm quà sinh nhật em. Vừa ra khỏi tiệm vàng xong, bị hai thằng lưu manh phóng xe tới giật luôn. Anh đuổi theo, đâm vào xe chúng nó, vật lộn đánh nhau với chúng nó, nhưng chúng khỏe quá, anh… anh không… hu hu hu”. Vợ nó chạy tới ôm chầm lấy chồng, nức nở: “Không quà không sao. Chỉ cần anh bình an là được rồi!”.
Kể vậy để thấy, thằng bạn tôi là người cẩn thận đến mức nào: trong mọi tình huống, nó luôn đặt sự an toàn lên trên hết: Nó dắt xe từ hiên xuống sân cũng bật xi nhan mặc dù đi sau nó chỉ có mỗi con chó. Trong ví nó lúc nào cũng có có bao cao su và thuốc tránh thai. Tôi hỏi: “Có bao cao su rồi còn cần thuốc tránh thai làm gì?”, nó bảo: “Phòng khi bao thủng”. Tôi lại hỏi: “Thế mày không sợ trường hợp vừa bao thủng vừa gặp con bé nó nhờn thuốc à?”. Nó bảo: “Không, vì tao xuất ngoài”. Cẩn thận vậy nên một trong những tiêu chí của phụ nữ khiến nó thích thú nhất không phải là vòng 1, chả phải vòng 3, mà lại là “đã đặt vòng”.
Mặt sau điện thoại của nó có dán một tờ giấy ghi số điện thoại của vợ, bố mẹ vợ, bố mẹ ruột, anh em ruột, tóm lại là cả họ nhà nó. Tôi biết nó ghi vậy là để nhỡ điện thoại có mất thì người nhặt sẽ biết mà mang trả, nhưng tôi không hiểu là tại sao phải ghi nhiều số thế. Tôi hỏi thì nó bảo: “Ghi một số sợ lúc người ta gọi số đó lại bận hoặc tắt máy, nên cứ ghi cả họ vào cho yên tâm, vì trường hợp cả họ cùng tắt máy là rất hiếm”.
Khi mua nhà cũng vậy, nó nghiên cứu, tính toán cẩn trọng, và cuối cùng, quyết định chọn mua căn chung cư có một vị trí mà theo nó là cực kỳ đắc địa: phía Đông giáp hồ nước, phía Tây giáp vườn cây, phía Nam giáp bệnh viện, phía Bắc giáp nghĩa trang. Tôi hỏi sao lại chọn như thế, nó bảo: “Giáp hồ nước là để nếu chung cư cháy thì trèo lên tầng thượng nhảy xuống hồ; giáp vườn cây để nếu hồ cạn nước thì trèo ngọn cây đu xuống; giáp bệnh viện để nếu đu cây xuống bị ngã chấn thương thì đưa vào viện cấp cứu luôn; giáp nghĩa trang để nếu chấn thương nặng quá không qua khỏi thì đưa ra nghĩa trang chôn luôn”.
Nguồn : Vo Tong Danh Meo