Bóng

Tắt chặn Quảng Cáo Để Ủng Hộ 1 Ly Cafe cho mình Bạn Nhé !
 Nghe đọc truyện cười Online trên Tiktok 

Thằng bạn tôi nó làm rất nhiều nghề. Đầu tiên nó đi lái taxi, nhưng bị say xe nên lái được một đoạn là nôn hết ra vô lăng, lại phải dừng lại lau chùi. Ngày nó nôn vài chục lần, khiến xe rất nặng mùi, thành ra khách sợ, không dám lên xe nó. Số lần nó nôn tỉ lệ nghịch với số khách nó đón được, thế nên trong khi các đồng nghiệp của nó bận rộn chạy liên tục không hết khách thì nó lại ế ẩm, toàn phải đỗ xe mở điện thoại lên xem sex. Thường những vị khách hiếm hoi mà nó đón được đều là những người bị ngạt mũi kinh niên hoặc viêm xoang mãn tính.

Thấy thu nhập từ lái taxi không đủ tiền mua data 3G, nó ấp ủ ý định chuyển nghề. Một lần tình cờ xem được cái clip dạy hoạn lợn trên Youtube, nó thấy hoạn lợn cũng dễ nên mày mò nghiên cứu, rồi tự học thêm cả hoạn chó, hoạn gà và quyết định về quê hành nghề hoạn.

Bố mẹ nó ở quê khá khó khăn, cơm ăn chỉ toàn với rau, với mắm, thế nhưng từ khi nó về quê làm nghề hoạn thì mâm cơm của gia đình nó thịnh soạn hơn hẳn: bữa nào cũng đầy ú thịt thà – lý do là bởi cứ vài hôm người ta lại vác đến một con lợn, hoặc chó, hoặc gà – tất nhiên là đã chết – vứt xuống giữa nhà nó để bắt đền. Đương nhiên, bố mẹ nó lại phải bỏ tiền ra bồi thường cho người ta, rồi lại lẳng lặng đi đun nước, vặt lông, làm thịt cái con vật xấu số ấy.

Rồi lợn, gà, chó trong làng cũng vơi dần và nghề hoạn gặp nhiều khó khăn, nó đánh liều đi theo ông anh xã hội đen làm chân đòi nợ thuê. Đòi nợ thuê là một công việc nguy hiểm vì thường phải lao vào những cuộc đâm chém. Ngay hôm đầu tiên đi làm, ông anh đã lôi nó cùng với năm bảy chiến hữu nữa xách dao đi thanh toán một nhóm khoảng chục thằng cũng có máu mặt. Vừa nhìn thấy mấy thằng kia phát là ông anh nó vung dao lao tới chém liền, máu phun ra tóe loe. Nó hét lên thất thanh rồi nằm vật xuống. Ông anh hốt hoảng tưởng là trong lúc vung dao ổng đã vô tình chém nhầm vào nó, nhưng không phải: là vì nó bị cái bệnh sợ máu, cứ thấy máu là lăn đùng ra ngất xỉu…

Nó ngất bao lâu không rõ, chỉ biết là khi mở mắt ra thì đã thấy ông anh nó cùng các chiến hữu nằm la liệt dưới đất, máu me tùm lum cả. Nhìn thấy máu nó lại ngất tiếp. Tỉnh dậy lần hai, nó rút kinh nghiệm: nhắm tịt mắt lại, mò mẫm bò ra khỏi hiện trường. Cùng hôm đó, nó xin nghỉ việc không lương ngay sau buổi đi làm đầu tiên.

Nó nghe đồn làng bên có ông thầy xem tướng vận rất giỏi, bèn sắm cái lễ đến nhờ thầy chỉ giúp sắp tới nên chuyển nghề gì cho may mắn. Vừa nhìn thấy nó, thầy chẳng nói chẳng rằng, lấy cái bút lông viết chữ gì đó lên tờ sớ, đưa cho nó xong thầy lẳng lặng bỏ vào trong. Nó vội vàng mở tờ sớ ra, thấy ghi chữ “Bóng”.

Nó về nhà ngẫm nghĩ mất mấy hôm không hiểu ý thầy dạy gì. Chả lẽ thầy bảo nó đi bán bóng bay? Bóng bay thường chỉ bán cho trẻ con, mà trẻ con làng này chúng nó thích thổi bao cao su của bố mẹ chúng nó hơn: vừa dai, vừa ngậy – vì được bôi mỡ, lại đa dạng hương vị từ dâu, sô-cô-la đến bạc hà, sa tế…

Hay là ý thầy muốn bảo nó đi đá bóng, theo nghiệp cầu thủ? Nói thật là bóng bánh thì nó cũng thích chơi đấy, nhưng là cái loại bóng chuyền hai người trên sân ga – nếu không có ga thì trải đệm hay chiếu không thôi cũng được – chứ còn thể loại bóng đá 11 người trên sân cỏ thì nó chịu rồi, vì nó bị huyết áp cao, chạy nhanh dễ đứt mạch máu não. Nếu thế thì chỉ còn một khả năng là thầy bảo nó đi làm phe vé bóng đá, vì đang có AFF Cup, mua vé gốc ba trăm mà bán lại được ngay năm, bảy triệu. Nhưng nó cũng đành chịu vì chẳng biết lấy vé gốc từ đâu: bố nó không phải cán bộ VFF, nó cũng không phải bảo vệ hay lao công ở đó, thẻ thương binh nó lại càng không có…

Đang hoang mang chả biết phải làm sao thì tình cờ thế nào nó lại vào được một trang cá cược bóng đá online, được cái trang đó cho 200k làm vốn, nó chơi thử luôn. Hôm đó, nó thắng được năm củ, mấy hôm sau lại ăn thêm gần chục củ nữa… Rồi dần dần, nó chuyển qua làm đại lý, ăn hoa hồng 50% ngon ơ, đời lên hương ngon lành…

Có tiền, nó làm cái phong bì, sắm thêm cái lễ đến tạ ơn thầy, thầy ngơ ngác không hiểu lý do, nó kể lại đầu đuôi, rồi lấy tờ sớ có chữ “Bóng” đưa cho thầy xem, thầy cầm tờ sớ rồi cười bảo: “Không phải chữ “Bóng”, mà là chữ “Bỏng”, ý thầy muốn bảo con là hôm đó thầy ăn lẩu bị bỏng mồm, không nói được, hôm khác quay lại thầy xem cho”.

Nó nghe vậy thì đứng dậy xin lại cái phong bì với lễ rồi cúi chào thầy ra về. Bởi nó biết nó may mắn vậy là do nó biết nắm bắt cơ hội thôi chứ chả phải nhờ ai cả… Thứ Bảy này chung kết AFF Cup, rồi lại ngoại hạng Anh, rồi cúp C1… nó chắc chắn sẽ lại kiếm được bộn tiền nhờ “Bóng”!

Tác giả : Võ Tòng Đánh Mèo

doc truyen cuoi doc truyen cuoi doc truyen cuoi


Liên Kết Bạn Bè

Quảng Cáo