Home » Võ Tòng Đánh Mèo » Anh Đểu

doc truyen cuoi
DMCA.com Protection Status

Anh Đểu

Tắt chặn Quảng Cáo Để Ủng Hộ 1 Ly Cafe cho mình Bạn Nhé !
 Nghe đọc truyện cười Online trên Tiktok 

Nhà anh Đểu có 3 anh chị em. Người anh cả được bố mẹ anh đặt tên là Dũng với mong muốn lớn lên sẽ trở thành một người đàn ông dũng mãnh, mạnh mẽ. Nhưng không, từ bé, Dũng đã tỏ ra là một chàng trai yêu màu tím, sống nội tâm, hay khóc thầm. Đến tuổi dậy thì, Dũng có chút thay đổi: vẫn yêu màu tím, vẫn sống nội tâm, vẫn hay khóc thầm, nhưng thêm cái nữa là thích thủ dâm. Cô chị thứ hai bố mẹ anh đặt tên là Trang với mong muốn lớn lên sẽ trở thành một người con gái nết na, đoan trang. Nhưng không, từ bé, Trang đã có sở thích ăn mặc hở hang, mất trinh từ khi chưa có kinh, học lớp chín đã có hơn chục mối tình. Trang không biết thư viện trường mình ở đâu, nhưng nhà nghỉ quanh vùng thì chỗ nào Trang cũng có dấu mông, và tất cả các cơ sở nạo phá thai của huyện Trang đều có thẻ hội viên thân thiết.

Nhận thấy cứ đặt tên một đằng thì con mình y rằng lại xằng ra một nẻo, nên khi đẻ đứa thứ ba, bố mẹ đã đặt tên anh là Đểu với mong muốn lớn lên anh sẽ trở thành một người tốt bụng, đàng hoàng được xóm làng mến yêu.

Anh Đểu học cùng lớp 1 với anh cả nhà tôi, nhưng anh Đểu bị đúp liên tục, nên khi anh cả tôi lên lớp 5 thì anh Đểu mới học lớp 2, và học cùng với chị gái tôi. Khi chị gái tôi lên lớp 5 thì anh Đểu mới học lớp 3, và học cùng với tôi. Tôi cũng chỉ được học cùng anh năm lớp 3 thôi, bởi khi tôi lên lớp 4 thì anh Đểu vẫn tiếp tục học lớp 3…

Tuy chỉ học với nhau năm lớp 3, nhưng tôi lại chơi khá thân với anh Đểu. Và tôi phát hiện ra một điều: cứ tới khoảng 5 giờ chiều, dù đang bận gì, đang chơi gì, anh Đểu đều dẹp hết, vứt hết, rồi lẳng lặng bỏ đi. Tôi hỏi đi đâu, anh không nói, tôi xin đi theo, anh không cho. Nằn nỉ, xin xỏ bao ngày, cuối cùng anh mới tặc lưỡi, bảo: “Được rồi. Theo tao”.

Xong anh lấy cuốn sổ trong túi, mở ra xem gì đó, rồi đi về phía cuối con ngõ nhỏ. Đến chỗ cái giậu tre, quan sát bốn phía không thấy ai, anh ngồi thụp xuống, bò chồm hỗm như con chó luồn qua cái giậu tre vào trong vườn. Tôi cũng vội vã bò theo anh. Chúng tôi trườn rạp xuống sát luống mía, tiến về phía góc vườn, lại gần một tấm ván gỗ. Anh Đểu lấy tay cậy nhẹ: một cái lỗ nhỏ hé ra, anh thì thào: “Nhìn đi”. Tôi ghé mắt vào cái lỗ: một cặp ngực trắng phau, to bổ chảng như hai quả dừa đang đung đưa. Tôi ngẩn người: hóa ra, lâu nay, là anh Đểu đi rình trộm đàn bà tắm.

Võ tòng đánh mèo 2019 : Truyện Anh Đểu

Từ đó, hôm nào đi rình phụ nữ tắm, anh Đểu cũng cho tôi đi theo. Tôi thắc mắc là sao phải xem cuốn sổ làm gì, thì anh bảo rằng anh không rình một nhà, mà rình cả làng, nên phải xếp lịch để rình lần lượt. Thời gian tắm của mỗi người cũng khác nhau, không khéo ghi chép, sắp xếp thì một buổi chiều khó có thể chạy được 3 “sô”. Anh Đểu rất nghiêm khắc: nếu đến lịch rình mà nhà nào đó lại bận việc hoặc quên không tắm thì anh sẽ cho nhà đó mất lượt luôn, không được rình bù vào hôm khác.

Có lẽ nhờ thế mà đàn bà con gái trong làng, anh Đểu không cần nhìn mặt, chỉ cần thấy ngực và mông, anh đã biết là ai. Nhớ lần có vụ đánh ghen ngoài chợ, một cô gái bị lột sạch quần áo, xấu hổ lấy tay che kín mặt, bà con tò mò đứng chỉ trỏ. Anh Đểu đi qua, thấy anh Tuấn hàng xóm đang đứng xem và cười hô hố, anh Đểu đập vai anh Tuấn, bảo: “Không đưa vợ về đi, còn đứng đó cười!”. Anh Tuấn ngớ người: “Có phải vợ tao đâu!”. Anh Đểu ngán ngẩm lắc đầu: “Mông, ngực thế kia không vợ mày thì ai nữa?”. Anh Tuấn lật đật chạy đến gỡ tay che mặt của cô gái thì nhận ra đúng là vợ mình thật.

Ngoài sở thích rình trộm đàn bà tắm, anh Đểu còn một sở thích nữa là ngồi trầm ngâm trên chiếc thuyền câu bé tẻo teo giữa cái ao thu lạnh lẽo nước trong veo. Bà con đi qua thấy cảnh đó ai cũng tưởng anh đang câu cá với làm thơ, giống như trong cái chùm thơ Thu Điếu, Thu Vịnh, hay Thu Ẩm gì đó, nhưng thực ra là anh đang “Thu Dẩm” – tức là thủ dâm. Nói chính xác hơn là anh bị cái bệnh phô dâm: thấy đàn bà con gái đi qua là anh quay thuyền ra, cầm cái cần câu của anh ngoáy ngoáy. Các bà các chị bỏ chạy, la oai oái, còn anh vừa giật giật cái cần vừa cười sảng khoái.

Đợt ấy có chị Ngát – nghe đồn là cave hết đát – về chỗ đầu làng tôi mở quán cắt tóc gội đầu. Bà con trong làng không ưa, xì xào lời ra tiếng vào: rằng cắt tóc gội đầu thì sao phải đóng cửa kín mít? Rằng khách gội đầu xong ra không thấy ướt tóc mà chỉ thấy ướt quần… Anh Đểu là khách quen của quán, nên khi nghe những lời xì xào bàn tán ấy, anh tỏ ra rất tức tối, bảo: “Gội đầu không đóng kín cửa, gió lùa vào, khách cảm lạnh thì sao? Gội xong tóc khách không ướt là vì đã được sấy khô, còn quần khách ướt là bởi những giọt mồ hôi của những nữ nhân viên yêu nghề rơi xuống”.

Một trong những lý do khiến quán của chị Ngát đông khách là bởi sự linh hoạt và thuận tiện trong phương thức thanh toán: ngoài tiền mặt, chị Ngát chấp nhận cả hiện vật như gạo, ngô, khoai, sắn, hoặc đồ gia dụng như nồi, niêu, xoong, chảo hay gia súc gia cầm như chó, gà, ngan, vịt… Và có lẽ cũng vì thế mà từ ngày có cái quán chị Ngát, tình hình trộm cắp vặt của làng tôi gia tăng chóng mặt.

Trưa hôm đó, đang chơi ở đầu ngõ thì thấy anh Đểu thập thò chui ra từ vườn nhà bà Chuồi, tôi thắc mắc: “Hôm nay bà Chuồi lại tắm trưa hả anh?”. Anh Đểu đưa tay lên mồm suỵt ra dấu im lặng, rồi chỉ chỉ vào chỗ gần bẹn anh đang phùng lên, u thành một cục bự bự, dài dài, hỏi: “Biết gì đây không?”. Tôi lắc đầu, thì anh bảo: “Chim đấy!”. Tôi há hốc mồm không tin, anh liền thò tay vào moi ra: đúng là chim thật: một con chim bồ câu to như con diều hâu. Hóa ra, anh chui vào ăn cắp chim của nhà bà Chuồi để mang ra quán chị Ngát cắt tóc gội đầu.

Đó cũng là hôm đầu tiên tôi được anh Đểu cho theo ra quán. Chị Ngát cắt tóc cho anh Đểu ở phòng trong, tôi không được vào, chỉ được ngồi ngoài nghe cắt. Chắc kéo cắt bị cùn, nên thay vì tiếng “lách chách”, tôi lại nghe toàn tiếng “bạch bạch” như ai đó đang cầm vồ nện xuống nền đất ẩm. Và có vẻ chị Ngát cũng chưa quen tay cho lắm, hay cắt vào tay, nên thi thoảng chị lại kêu lên “á… á…”.

Lúc tôi với anh Đểu từ quán chị Ngát về, tới gần nhà, đã thấy bà Chuồi đứng chống nạnh chỗ đầu hồi chửi bới inh ỏi. Anh Đểu mặt tỉnh queo, hỏi: “Chuyện gì vậy bà ơi?”. Bà Chuồi được lời, xả xơi xơi: “Tiên sư quân thất đức. Nuôi mãi mới được đôi chim câu, đang bảo gọi người vào bán, được đồng nào dồn vào xây cái mộ cho ông cụ, thế mà mả tổ đứa nào nó vào bắt mất rồi! Khốn nạn cái thân tôi!”. Thấy bà Chuồi đang tức giận như vậy, tôi im lặng thì cũng ngại, đành chửi đế vào một hai câu cho có lệ: “Đúng là loại chó má! Chim người ta nuôi để xây mả bố người ta mà nó cũng vào ăn cắp được. Loại đó ra đường công nông tông mất xác, về nhà quạt trần chém toác đầu cũng không oan!”.

Biết là chửi cho bà Chuồi khỏi nghi ngờ thôi, nhưng lúc sau, tôi vẫn áy náy hỏi lại anh Đểu: “Vừa rồi em chửi anh vậy anh có nhục không?”. Anh Đểu cười, lắc đầu, bảo: “Chỉ cần có cái đút vào mồm, chửi anh cả ngày cũng được!”.

Rồi anh Đểu theo gia đình chuyển lên thành phố sinh sống, ít về làng, thành ra tôi cũng không còn được gặp hay liên lạc gì với anh nữa cả. Bẵng đi hơn chục năm, mãi đến hôm qua, làng tôi vinh dự được công nhận danh hiệu làng văn hóa, thấy bảo có cả cán bộ văn hóa trên Sở về tận nơi trao bằng khen. Lúc ông cán bộ văn hóa trên Sở mặc vest thắt cà vạt lịch lãm ấy xuống xe, tôi và mọi người còn ngờ ngợ, nhưng khi ông cán bộ cầm mi-cờ-rô phát biểu, dặn dò, nhắc nhở bà con về ý nghĩa và tầm quan trọng của việc xây dựng nếp sống văn hóa thì không ai nghi ngờ gì nữa: đúng là anh Đểu thật rồi!

Lúc anh Đểu phát biểu xong đi xuống, tôi có chạy tới chào anh. Nhận ra tôi, anh cười tươi, rồi bất ngờ, anh ghé tai tôi thì thầm: “Nhờ anh can thiệp mới được đấy, chứ nếu không có anh, làng mình có cái con củ cặc mà được làng văn hóa ấy!” – Nói rồi anh lập tức lên xe – chắc là vội tiếp tục đi trao bằng và tuyên truyền nếp sống văn hóa cho bà con nơi khác.

Nhiều người làng tôi ngạc nhiên khi thấy một thằng vô văn hóa như anh Đểu lại có thể leo lên làm được cán bộ văn hóa Sở. Nhưng tôi thì không, vì tôi vẫn nhớ câu nói của anh Đểu năm nào: “Chỉ cần có cái đút vào mồm, chửi anh cả ngày cũng được!” – rõ ràng, ngay từ khi ấy, anh Đểu đã sở hữu cái tố chất cực kỳ quan trọng để trở thành một người cán bộ Đểu!

Tác giả: Võ Tòng Đánh Mèo

doc truyen cuoi doc truyen cuoi


Liên Kết Bạn Bè

Quảng Cáo