Có một thầy đồ dạy học ở nhà nọ. Vợ chủ nhà ốm nặng, chẳng may qua đời. Chủ nhà nhờ thầy làm cho một bài văn tế. Thấy nghĩ mãi không ra, bí quá mới đem chép bài văn tế bố mình chết năm ngoái đưa ra. Lúc đọc, mọi người cười ầm lên, chủ nhà trách:
– Thầy làm sao lại nhầm lẫn như thế chứ?
Thầy trừng mắt, nói:
– Đây là bài văn tế người chết hẳn hoi. Nhầm là nhầm thế quái nào được. Hoạ chăng… người nhà ông chết nhầm ấy.