Home » Posts tagged 'Danh sách truyện Vo Tong Danh Meo' (Page 2)

Tag Archives: Danh sách truyện Vo Tong Danh Meo

Bi rên ơi , đừng sợ !

Tôi thấy thương cho anh Bi-rên vì anh đang bị cư dân mạng nước ta ném đá oan uổng quá! Những người ném đá anh là những người chưa hiểu chuyện, tôi xin thay mặt cho những người chưa hiểu chuyện đó (mặc dù chả biết họ có đồng ý cho tôi thay mặt hay không) để xin lỗi anh!

Bởi sự thật, theo như tôi được biết, và cũng như những lời Bi-rên chia sẻ khi giao lưu trên sân khấu, thì anh ấy rất thích ăn phở Việt Nam. Và trên đường đến tham dự họp báo, anh ấy đã ghé vào quán phở và chén liền 2 bát. Chắc chắn anh ấy đã xơi phải phở ế, phở thiu, nên đã bị đau bụng đi ngoài, thành ra, vừa đến buổi họp báo, chưa kịp nói câu nào, là anh đã lập tức phải quay về phòng để ỉa. Thành ra mọi người hiểu lầm rằng anh kiêu căng, chảnh chọe. Nhiều kẻ thích lý sự đãvặn vẹo rằng: “Ỉa thì ở đâu chả ỉa được, vào toa-loét 5 phút là xong, lại ra họp báo vô tư”. Nhưng họ quên rằng anh là một nghệ sĩ lớn, mà đã là nghệ sĩ lớn thì phải ỉa đúng nơi đúng chốn, không thể bạ đâu ỉa đấy được! Thử hỏi, lúc ấy, nếu anh vẫn cố tình vào họp báo, thì sáng hôm sau, cư dân mạng sẽ lại đưa tin: “Bi-rên ỉa đùn ra quần khi đang trả lời phỏng vấn” – như thế sẽ còn mất mặt hơn!

Đọc Tiếp…

Sinh nghề tử nghiệp

Nhớ có vụ một em cave rất xinh và trẻ, em ấy đặt mục tiêu là sẽ tiếp khách hết mình trong khoảng 3 năm để kiếm ít vốn đi du học, du học xong, có kiến thức, có bằng cấp rồi, em sẽ trở về quê hương và tiếp tục làm cave. Tuy nhiên, mới làm được một năm thì em phát hiện ra mình bị SIDA. Bao nhiêu vốn liếng dành dụm được em đành phải lấy ra mà lo thuốc men điều trị. Có người hỏi: “Em có hối hận vì đã theo nghề cave để đến nỗi bệnh tật như vậy không?”, thì em trả lời rất thật lòng: “Dạ không! Cave nó là cái nghiệp của em rồi! Có chết em cũng không bỏ được!”.

Đọc Tiếp…

Truyện Tấm Cám

Ngày xửa ngày xưa, Tấm và Cám là hai chị em cùng cha khác bố. Nghe thì có vẻ khó hiểu nhưng thực tế nó là như thế này. Cha Tấm lấy mẹ Tấm, rồi phang mẹ Tấm, đẻ ra Tấm. Cùng lúc đó cha Tấm cũng lại phang một máy bay khác đã có chồng ở trong làng, không hiểu vì mua phải Ba Con Sếu đã hết hạn của Tàu hay là do súng bị cướp cò nên máy bay đó đã có thai và đẻ ra Cám. Như vậy, Tấm và Cám cùng cha. Người ngoài thì không ai biết rằng Cám là đứa con của sự vụng trộm, nên đương nhiên Cám vẫn gọi chồng của mẹ Cám là bố. Nhưng ông ta chỉ là bố Cám thôi chứ không phải bố Tấm, do vậy, Tấm và Cám khác bố. Hiểu rồi phải không ạ? Mịa, truyện cổ tích mà giải thích loằng ngoằng vkl.

Đọc Tiếp…

Cô giáo thảo …

Hắn rón rén lại gần vợ, giọng ngập ngừng: “Vợ ơi! Cho anh xin tiền đi thăm cô giáo thảo đẻ nhé?”. “Cô giáo cũ đẻ mà cũng phải thăm à? Mà là cô nào?”. “Là cô Thảo, ngày xưa dạy anh môn giáo dục giới tính ấy!”. “Ủa! Hình như cô ấy chưa lấy chồng mà? Sao đã đẻ rồi?”. “Thì chưa lấy chồng, một mình nuôi con mới đáng thương, mới cần mình đến thăm, chứ có chồng chăm cho rồi, thì mình đến làm gì?”.

Vợ hắn nghe vậy thì lừ mắt, giọng gay gắt:

– Không nói nhiều! Đang tháng cô hồn, kiêng không xuất tiền!

Đọc Tiếp…

Công việc đầu tiên của tôi

Mấy nay rộ lên trào lưu FIRST SEVEN JOBS gì đấy thôi thì tôi cũng kể mấy việc của tôi cho mọi người chiêm nghiệm

1. Nhổ tóc trắng

Hồi bé, có bà bên hàng xóm hay thuê tôi nhổ tóc trắng. Mỗi chiếc tóc trắng nhổ được, bà ấy trả tôi hai trăm đồng. Nghe thì ngon vậy, nhưng tóc trắng trên đầu bà ấy khá ít, thành ra kiếm được một sợi là rất khó khăn. Cũng may tóc bà ấy dài, nên mỗi khi nhổ được một sợi, tôi lại âm thầm cắn cái sợi đó ra làm năm, sáu đoạn ngắn. Rồi tôi nhổ một sợi tóc đen, lén vứt ra chỗ khác, xong đưa cho bà ấy một cái đoạn ngắn mà tôi vừa cắn ra. Bà ấy hỏi sao hay nhổ sợi ngắn thế, tôi bảo sợi ngắn là những sợi mọc sát da đầu, gây ngứa ngáy, cần phải nhổ ngay. Vậy là mỗi một sợi tóc, đúng ra chỉ được hai trăm, thì tôi lại lấy được của bà ấy cả nghìn đồng. Về sau, tóc bà ấy bạc càng nhiều, trắng toát hết cả đầu, và bà ấy không thuê tôi nhổ nữa. Có lần tôi sang tỉ tê, gạ gẫm là tôi sẽ giảm giá cho bà ấy, mỗi sợi tôi chỉ lấy một trăm đồng thôi, nhưng bà ấy vẫn không chịu. Tôi nhìn mái tóc bạc phơ của bà ấy mà tiếc ngẩn ngơ, bởi nếu bà ấy chịu thuê, tôi chỉ vơ cả nắm tóc giật một phát là được vài chục nghìn ngay!

Đọc Tiếp…

Phần thưởng

Con trai tôi đại diện cho xã đi thi đấu môn bắn cung tại đại hội thể thao toàn huyện, và nó đã xuất sắc giành huy chương vàng. Thành tích tốt vậy, nhưng chả hiểu sao tôi thấy nó có vẻ buồn buồn, tôi tỉ tê hỏi, thì nó thở dài, bảo: “Thằng Thái con bác Lan ở xã bên cạnh, cũng huy chương vàng giống con, nó được thưởng 6 tỷ; thằng In con chú Đô cũng được thưởng 8 tỷ, thằng Sinh tận 16 tỷ, trong khi con được có 180 triệu bố ạ!”. Tôi nhẹ nhàng ôm con, vỗ về an ủi: “Nhiều tiền là rất dễ hỏng người! Những tấm gương vì tiền mà tha hóa, xuống cấp ở xã mình thì đầy rẫy ra đó, chắc các bác xã mình muốn bảo vệ con, không muốn con hư hỏng nên mới thưởng ít thế thôi!”.

Đọc Tiếp…

Thư gửi ông địa

Đêm qua, ông có hiện về báo mộng cho con, trách con là độ này sao toàn thắp hương suông, chả thấy mua hoa quả, thịt thà, vịt gà về cúng ông. Lúc ấy, con cũng đã định giải thích, nhưng vì đang buồn ngủ quá, nên con chả muốn nói, nhắm mắt vào ngủ tiếp. Sáng dậy thì ông đã đi rồi, nên giờ, con viết thư này gửi ông, đồng thời trình bày để ông hiểu và cảm thông!

Đọc Tiếp…

Truyện cười bựa : Chúng ta không thuộc về nhau

Trên một ngọn núi cao mọc rất nhiều những cây tùng chen chúc nhau – gọi là Núi Tùng, có một vị đạo sĩ đã tu luyện đạt đến độ đắc đạo. Một hôm, ngài đạo sĩ đang vo gạo thì nghe có giọng ai đó vang lên từ đằng sau:

– Thưa ngài, cho con hỏi, khi chưa đắc đạo, ngài làm gì?

– À! Ta vo gạo, luộc rau, nấu cơm, ăn cơm, xong bê chậu xuống núi giặt quần áo!

Đọc Tiếp…

doc truyen cuoi doc truyen cuoi doc truyen cuoi


Liên Kết Bạn Bè

Quảng Cáo