Home » Truyện cười bựa (Page 2)

Category Archives: Truyện cười bựa

Bắc kim thang sẽ bị cấm ?

Theo nguồn tin không chính xác từ một nữ diva chuyên biểu diễn ở các quán karaoke ôm thì việc ca khúc “Con đường xưa em đi” cùng một số bài nhạc vàng sáng tác trước năm 75 bị tạm dừng lưu hành để thẩm định mới chỉ là phát súng khởi đầu, bởi sắp tới, có thể sẽ tới lượt bài hát “Bắc kim thang” và một loạt các khúc thiếu nhi – sáng tác trước hoặc sau năm 69 – cũng sẽ bị dừng lưu hành để thẩm định lại một số vấn đề nhạy cảm trong ca từ…

Chúng ta sẽ thử cùng nhau phân tích xem tại sao bài hát “Bắc kim thang” lại bị đưa vào danh sách cần thẩm định nhé!

Đọc Tiếp…

Chuyện cái màng trinh

Xã hội vẫn còn những kẻ tôn sùng cái màng trinh, xem nó là biểu tượng cho giá trị và đức hạnh của một người đàn bà, và rằng ai mất trinh sẽ bị chồng khinh. Chả phải, tôi có mấy đứa bạn, đều mất trinh, nhưng vẫn lấy được chồng ngon, được chồng chiều chuộng hết mình.

Ví dụ như trường hợp của cái Tâm, biệt danh Tâm Giặc (vì nó nghịch như giặc). Hồi ấy, mới đang tán tỉnh nhau, chồng nó rủ nó đi đạp xe. Tuy nhiên, chồng nó chỉ vừa dắt cái xe đạp ra là nó ôm mặt sợ hãi, khóc thét, và không dám leo lên xe. Chồng hỏi tại sao, nó bảo rằng vì hồi nhỏ nó tập xe, đang đi thì cái yên xe bị rơi ra, nó không biết nên cứ vậy ngồi lên, bị cái khung xe dài dài, tròn tròn nó chọc cho một phát lút cán. Thành ra, giờ cứ nhìn thấy xe đạp là cái cảm giác đau rát khủng khiếp ấy lại ùa về… Chồng nó nghe thế thì thương nó quá, mới ôm nó vào lòng an ủi, dỗ dành. Vậy là chẳng cần phải giải thích nhiều, chồng nó cũng tự hiểu, nó đã bị cái khung xe đạp cướp mất đời con gái.

Đọc Tiếp…

Nên cho nghĩ tết nhiều hơn

Mấy hôm Tết vừa rồi người ta kéo nhau về quê ăn Tết cả, thành ra đi đường Hà Nội thông thoáng quá, tôi trộm nghĩ: Nếu số lượng các kỳ nghỉ Tết được tăng thêm, và thời lượng nghỉ được kéo ra dài ra, thì đường phố Hà Nội sẽ giảm ùn tắc đi nhiều lắm! Giả sử, mỗi tháng ta cho nghỉ Tết Nguyên Đán một lần, mỗi lần nghỉ khoảng 20 ngày, vậy là mỗi tháng Hà Nội sẽ có 20 ngày không tắc đường – thật tuyệt vời! (Tổ cha cái đứa nào bảo gộp Tết ta vào cùng Tết tây để khỏi phải nghỉ nhiều).

Đọc Tiếp…

Nếu không có cái loa phường

Nếu không có cái loa phường, thì vợ chồng tôi chắc chẳng có được thằng nhóc dễ thương như bây giờ. Vì nhà tôi khá chật, không có phòng riêng, nên cả bố mẹ, vợ chồng anh trai, và vợ chồng tôi đều phải trải đệm nằm dưới đất, mỗi cặp quây một tấm rèm mỏng để ngăn cách. Nằm sát nách như vậy thì đánh rắm còn nghe thấy, huống hồ là làm “chuyện ấy”, đã thế vợ tôi có bị cái tật đã làm là phải kêu gào như kiểu đang gặp cướp, còn mẹ tôi thì lại cực kỳ thính ngủ: một chiếc lá rơi cũng đủ làm bà thức giấc! May quá, có cái loa phường, nên vợ chồng tôi cứ nhằm lúc cái loa phường kêu là đè nhau ra nện, tha hồ la với rên, chả sợ ai nghe ai biết…

Đọc Tiếp…

Lý do vợ giận

Hôm trước hai vợ chồng đang xem chương trình thi hoa hậu trên tivi, vợ đột nhiên thở dài, giọng buồn buồn: “Mấy cái con kia nó ăn gì mà xinh thế! Ngực đứa nào cũng nần nẫn, chân dài miên man…”. Biết vợ đang tự ti, mặc cảm, tôi dịu dàng choàng tay ôm vợ vào, giọng ngọt ngào: “Mỗi người có một nét đẹp riêng mà! Chúng nó ngực to, chân dài, nhưng đầy cái chúng nó không thể bằng em!”. Vợ cười thẹn thùng: “Anh cứ nói vậy! Em thì có gì hơn được chúng nó!”. Tôi dụi dụi cằm vào vai vợ, thầm thì như hơi thở: “Nhiều chứ! Chúng nó được cái ngực to thôi, chứ bụng thì sao to bằng bụng em? Chân em cũng vậy, tuy không dài, nhưng lông chân em chắc chắn dài và mượt gấp vài lần chúng nó!”.

Nghe đến đó, chả hiểu sao vợ vùng dậy, hất tay tôi ra, rồi vợ vồ lấy cái điều khiển, tắt tivi cái “bụp”, xong ném điều khiển cái vù. May mà tôi né kịp, chứ nếu không đã ăn cái điều khiển vào mặt…

Thế là tôi bị vợ giận!

Rồi lại nhớ có lần, đứa con gái 3 tuổi nhà tôi thấy vợ tôi đang mặc coóc-xê vào để chuẩn bị cả nhà đi công viên chơi, nó mới hỏi: “Sao phải đeo cái đó vào làm gì vậy mẹ?”. Vợ tôi ngồi xuống gần con, giảng giải ân cần: “Mẹ phải mặc cái này vào để bảo vệ và nâng đỡ ti của mẹ, chứ chả lẽ ra đường lại cứ thả rông cho nó lủng lẳng thì người ta cười cho, xấu hổ lắm con ạ!”. Tôi nghe thế liền nghiêm giọng: “Con còn bé, em không nên nói dối con, dần dần thành quen, con sẽ hiểu sai về những sự vật hiện tượng và thế giới quan xung quanh. Em đeo cái áo đó vào để lừa mắt thiên hạ, chứ có cái quái gì bên trong đâu mà đòi lủng lẳng”.

Đọc Tiếp…

Bị cướp

Vợ tôi chạy từ ngoài vào, giọng hớt hải: “Nhà ông Phôn ở đầu làng mình vừa bị cướp kinh lắm nhé!”. Tôi hỏi kinh như thế nào thì vợ run run kể: “Ông Phôn đang ngồi trong nhà thì có một chị lạ mặt từ ngoài đi vào. Chị ta nói nói vài câu, xong rồi chả biết thôi miên kiểu gì mà ông Phôn tự động mở tủ lấy hết tiền ra đưa cho chị ta. Xong chị ta lại nói thêm mấy câu, ông Phôn lại tự động lên giường nằm im để cho chị ta hiếp dâm! Khiếp thật! Giờ trộm cướp đủ kiểu! Anh ở nhà một mình phải chú ý khóa cửa cẩn thận đấy! Mà công an làm gì, sao không ra quân truy quét, bắt hết cái lũ cướp ngang ngược ấy đi nhỉ!”.

Đọc Tiếp…

Lúc ở nhà vợ cũng là cô giáo

Hắn ôm một bó hoa to và đẹp rực rỡ, núp sẵn sau cánh cửa, đợi lúc vợ bước vào, hắn lao ra, đặt bó hoa vào tay vợ khiến vợ lặng người đi vì sung sướng, bất ngờ…

– Tặng em nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20/11- giọng hắn nghẹn ngào đầy vẻ biết ơn.

– Ô! Nhưng em có phải giáo viên đâu? – Vợ ngạc nhiên.

Đọc Tiếp…

Trã thù

Hôm trước về ngang qua nhà lão hàng xóm, thấy lão đang ngồi uống rượu với mấy gã khác, mặt mũi ông nào cũng phừng phừng, mình định đi thẳng qua, ai ngờ lão nhìn thấy chạy ra lôi xềnh xệch mình vào, bảo là có người quen ở nước ngoài vừa gửi về biếu bình rượu xịn, uống thích lắm, rồi lão rót cho mình ly đầy tràn, bắt uống thử xem có ngon không. Mình nhắm mắt cố uống hết, xong xin phép về vì thấy người hơi mệt, nhưng lão hàng xóm gạt đi, bảo:

– Uống rượu thì chỉ đổ vào mồm, nuốt ực phát là xong chứ có phải tranh cử tổng thống đâu mà kêu mệt!

– Nhưng thú thật với anh là em vừa uống ở nhà đứa bạn, giờ không thể uống thêm được nữa ạ!

Đọc Tiếp…

Lần đầu hẹn hò

Hôm trước tôi đang đi dạo chầm chậm, đột thấy một em gái từ trong cái nhà nghỉ bên đường chạy xồng xộc ra, ngay sau đó là một anh cũng hộc tốc chạy theo, níu tay cô gái xin xỏ, giải thích:

– Anh xin lỗi! Anh không cố ý! Em hiểu lầm anh rồi!

– Anh bỏ tay tôi ra, anh đã xem thường tôi, xúc phạm tôi, giờ anh còn bảo là hiểu lầm sao?

Đọc Tiếp…

Lo cho vợ

Hồi con bé bên hàng xóm chuẩn bị lấy chồng, tôi mới hỏi nó: “Tại sao em lại quyết định lấy thằng đó?”. Con bé bảo: “Vì em thấy anh ấy là người dù ở bất kì hoàn cảnh nào cũng vẫn luôn nghĩ và lo lắng cho gia đình, cho vợ con”.

Lấy nhau xong, thằng chồng suốt ngày uống rượu rồi về đánh vợ, đập phá đồ đạc. Có hôm, thằng chồng đánh đập kinh quá, con bé phải chạy sang trốn bên nhà tôi, ngồi một góc khóc sụt sùi. Tôi nhìn nó thở dài, giọng ái ngại: “Sao em bảo chồng em là người dù ở bất kì hoàn cảnh nào cũng luôn nghĩ và lo lắng cho vợ con, cho gia đình? Lo nghĩ kiểu gì mà hở tí là nó đánh, nó đập lung tung vậy?”.

Con bé nấc lên nức nở: “Dạ! Anh ấy đánh, nhưng chỉ đánh vào ngực, vào mông, vì đó là phần thịt mềm, có thể tự phục hồi, chứ không bao giờ đánh vào phần xương, để tránh gây chấn thương nặng cho vợ. Đấy tức là nghĩ cho vợ đấy ạ!”.
“Thế nhưng cái tật đập phá đồ đạc thì không thể nói là lo nghĩ cho gia đình được!” – Vừa nghe tôi nói thế thì con bé ấy đã giải thích ngay: “Dạ! Nói là đập phá đồ đạc thôi, chứ nếu để ý thì sẽ thấy: anh ấy chỉ toàn đập bóng điện, bóng đèn, chứ không bao giờ đập bát đĩa hay bàn ghế cả. Lý do là vì chồng em làm ở xưởng sản xuất bóng điện, mấy năm nay làm ăn kém, hàng ế, hàng tồn chất cả đống trong kho, thanh lý rẻ như cho. Chồng em đập thoải mái, xong lại đến xưởng lấy bóng về thay, tóm lại là chả mất đồng nào! Đấy là nghĩ cho gia đình đấy ạ!”.

Ừ! Cũng đúng thật! Mừng cho con bé chọn được tấm chồng luôn biết nghĩ cho gia đình, cho vợ, cho con!

doc truyen cuoi doc truyen cuoi doc truyen cuoi


Liên Kết Bạn Bè

Quảng Cáo