Home » Posts tagged 'Vo_tonq_danh_meo'

Tag Archives: Vo_tonq_danh_meo

Nhật kí bà mối

Ngày… tháng… năm…

Tuần trước giới thiệu cho con bạn một anh tuổi Tuất. Con bé này cứ nhất định phải là giai tuổi Tuất thì nó mới chịu, chả vì mê tín, hợp tuổi, hợp mệnh gì, mà chỉ bởi nó thích ăn thịt chó. Hôm gặp anh tuổi chó ấy, thấy con bé cũng có vẻ ưng, cười nói, chuyện trò với nhau khá hợp, tưởng ngon rồi, ai ngờ vài bữa sau nó gọi cho mình, giọng bực bội: “Mày nghĩ sao mà giới thiệu cho tao cái thằng dê cụ và thiếu đứng đắn vậy hả? Mới buổi đầu hẹn hò mà nó đã đòi ôm hôn rồi quờ quạng lung tung cả! Loại mất dạy!”. Mình dịu giọng: “Tao biết đâu! Nhìn bên ngoài ai chả nghĩ hắn ta nghiêm túc, đàng hoàng! Thôi, mai qua nhà tao, tao đưa đi gặp một anh khác, cũng tuổi Tuất, đảm bảo tử tế, lịch sự!”. “Mai không được rồi, tuần sau vậy nhé! Vì tao đang đi nghỉ dưỡng trên Tam Đảo!”. “Mày đi với ai?”. “Thì với cái thằng tuổi Tuất đó chứ ai! Cái thằng trông gầy gầy mà khỏe phết mày ạ! Vần tao mấy trận lên bờ xuống ruộng từ sáng đến giờ! Thôi, tao cúp máy nhé, hắn lại đang gọi tao vào làm trận nữa kìa! Hí hí”…

Đọc Tiếp…

Chuyện cái màng trinh

Xã hội vẫn còn những kẻ tôn sùng cái màng trinh, xem nó là biểu tượng cho giá trị và đức hạnh của một người đàn bà, và rằng ai mất trinh sẽ bị chồng khinh. Chả phải, tôi có mấy đứa bạn, đều mất trinh, nhưng vẫn lấy được chồng ngon, được chồng chiều chuộng hết mình.

Ví dụ như trường hợp của cái Tâm, biệt danh Tâm Giặc (vì nó nghịch như giặc). Hồi ấy, mới đang tán tỉnh nhau, chồng nó rủ nó đi đạp xe. Tuy nhiên, chồng nó chỉ vừa dắt cái xe đạp ra là nó ôm mặt sợ hãi, khóc thét, và không dám leo lên xe. Chồng hỏi tại sao, nó bảo rằng vì hồi nhỏ nó tập xe, đang đi thì cái yên xe bị rơi ra, nó không biết nên cứ vậy ngồi lên, bị cái khung xe dài dài, tròn tròn nó chọc cho một phát lút cán. Thành ra, giờ cứ nhìn thấy xe đạp là cái cảm giác đau rát khủng khiếp ấy lại ùa về… Chồng nó nghe thế thì thương nó quá, mới ôm nó vào lòng an ủi, dỗ dành. Vậy là chẳng cần phải giải thích nhiều, chồng nó cũng tự hiểu, nó đã bị cái khung xe đạp cướp mất đời con gái.

Đọc Tiếp…

Cướp vợ

Tôi người miền xuôi, nhưng lại chơi với một thằng trên miền núi, tên nó là Cờ Sặc, người ở bản Cờ Su.

Cờ Sặc kể rằng thanh niên bản nó mà ưng em nào thì khỏi cần tán tỉnh, chỉ cần rình mò, nấp trong bụi cây ven rừng, quãng vắng vắng, chờ em ấy một mình đi qua là lao ra cướp vợ, rồi lôi tuột vào trong rừng động phòng, à nhầm, động rừng luôn! Động xong mà ưng thì bảo cha mẹ mang sính lễ, trâu bò qua xin cưới hỏi, còn không ưng thì chỉ việc xách con gà đến coi như đền bù, vậy là xong!

Đọc Tiếp…

Nên cho nghĩ tết nhiều hơn

Mấy hôm Tết vừa rồi người ta kéo nhau về quê ăn Tết cả, thành ra đi đường Hà Nội thông thoáng quá, tôi trộm nghĩ: Nếu số lượng các kỳ nghỉ Tết được tăng thêm, và thời lượng nghỉ được kéo ra dài ra, thì đường phố Hà Nội sẽ giảm ùn tắc đi nhiều lắm! Giả sử, mỗi tháng ta cho nghỉ Tết Nguyên Đán một lần, mỗi lần nghỉ khoảng 20 ngày, vậy là mỗi tháng Hà Nội sẽ có 20 ngày không tắc đường – thật tuyệt vời! (Tổ cha cái đứa nào bảo gộp Tết ta vào cùng Tết tây để khỏi phải nghỉ nhiều).

Đọc Tiếp…

Nếu không có cái loa phường

Nếu không có cái loa phường, thì vợ chồng tôi chắc chẳng có được thằng nhóc dễ thương như bây giờ. Vì nhà tôi khá chật, không có phòng riêng, nên cả bố mẹ, vợ chồng anh trai, và vợ chồng tôi đều phải trải đệm nằm dưới đất, mỗi cặp quây một tấm rèm mỏng để ngăn cách. Nằm sát nách như vậy thì đánh rắm còn nghe thấy, huống hồ là làm “chuyện ấy”, đã thế vợ tôi có bị cái tật đã làm là phải kêu gào như kiểu đang gặp cướp, còn mẹ tôi thì lại cực kỳ thính ngủ: một chiếc lá rơi cũng đủ làm bà thức giấc! May quá, có cái loa phường, nên vợ chồng tôi cứ nhằm lúc cái loa phường kêu là đè nhau ra nện, tha hồ la với rên, chả sợ ai nghe ai biết…

Đọc Tiếp…

Thần tượng của bạn tôi

Mark Zuckerberg – ông chủ của Facebook – là người thành công và có tầm ảnh hưởng toàn cầu, tuy nhiên Mark chỉ thường xuyên mặc chiếc áo màu thun xám vì không muốn phải mất thời gian bận tâm suy nghĩ xem hôm nay sẽ phải mặc gì, nhờ vậy, Mark có thể dồn toàn tâm toàn ý cho công việc. Mark còn có khả năng ngồi lì bên chiếc máy tính trong phòng làm việc liên tục mấy ngày liền mà không cần ra ngoài…

Đọc Tiếp…

Lý do vợ giận

Hôm trước hai vợ chồng đang xem chương trình thi hoa hậu trên tivi, vợ đột nhiên thở dài, giọng buồn buồn: “Mấy cái con kia nó ăn gì mà xinh thế! Ngực đứa nào cũng nần nẫn, chân dài miên man…”. Biết vợ đang tự ti, mặc cảm, tôi dịu dàng choàng tay ôm vợ vào, giọng ngọt ngào: “Mỗi người có một nét đẹp riêng mà! Chúng nó ngực to, chân dài, nhưng đầy cái chúng nó không thể bằng em!”. Vợ cười thẹn thùng: “Anh cứ nói vậy! Em thì có gì hơn được chúng nó!”. Tôi dụi dụi cằm vào vai vợ, thầm thì như hơi thở: “Nhiều chứ! Chúng nó được cái ngực to thôi, chứ bụng thì sao to bằng bụng em? Chân em cũng vậy, tuy không dài, nhưng lông chân em chắc chắn dài và mượt gấp vài lần chúng nó!”.

Nghe đến đó, chả hiểu sao vợ vùng dậy, hất tay tôi ra, rồi vợ vồ lấy cái điều khiển, tắt tivi cái “bụp”, xong ném điều khiển cái vù. May mà tôi né kịp, chứ nếu không đã ăn cái điều khiển vào mặt…

Thế là tôi bị vợ giận!

Rồi lại nhớ có lần, đứa con gái 3 tuổi nhà tôi thấy vợ tôi đang mặc coóc-xê vào để chuẩn bị cả nhà đi công viên chơi, nó mới hỏi: “Sao phải đeo cái đó vào làm gì vậy mẹ?”. Vợ tôi ngồi xuống gần con, giảng giải ân cần: “Mẹ phải mặc cái này vào để bảo vệ và nâng đỡ ti của mẹ, chứ chả lẽ ra đường lại cứ thả rông cho nó lủng lẳng thì người ta cười cho, xấu hổ lắm con ạ!”. Tôi nghe thế liền nghiêm giọng: “Con còn bé, em không nên nói dối con, dần dần thành quen, con sẽ hiểu sai về những sự vật hiện tượng và thế giới quan xung quanh. Em đeo cái áo đó vào để lừa mắt thiên hạ, chứ có cái quái gì bên trong đâu mà đòi lủng lẳng”.

Đọc Tiếp…

Vợ tôi học lái xe

Vợ tôi thi đỗ và chuẩn bị được cấp bằng lái ô tô, dù là sau tới 5 lần thi lại lý thuyết và 8 lần thi lại thực hành, thì với tôi, đó vẫn là cái tin sốc nhất trong năm. Sốc đến nỗi dù ngày mai, báo chí có đưa tin là danh ca Chế Linh chuẩn bị phát hành album nhạc thiếu nhi mang tên “Mười năm tình cũ”, hay các tiến sĩ sử học có đưa ra kết luận rằng trùm giang hồ Năm Cam và nhà văn Nam Cao là hai chị em khác cha khác mẹ, thì tôi cũng vẫn thấy những cái tin ấy quá tầm thường và dửng dưng, mặc kệ…

Đọc Tiếp…

Chuyện tình nàng sơn nữ tên tờ-rinh

Tờ-Rinh nổi tiếng xinh và gợi tình nhất bản. Tờ-Rinh đi bới khoai ngoài rẫy, chả cần phải dùng cuốc thuổng đào xới, chỉ cần vén váy, những củ khoai to và dài đã tự động rẽ đất ngỏng lên; Tờ-Rinh đi bẻ ngô trên nương, chả cần vạch thân rẽ lá, chỉ cần mặc áo hở cổ show vòng một hững hờ, là những bắp ngô cứng ngắc, râu tóc lòa xòa đồng loạt ngóc đầu lòi ra đợi chờ đôi bàn tay Tờ Rinh sờ tới. Tờ-Rinh đi tắm suối, chưa cần bước xuống nước, chỉ mới mặc bikini đứng trên bờ thôi, thì đám cá chòi cá chuối tròn nần nẫn, đen sì sì chả biết ở đâu ngửi thấy mùi thơm đã ùn ùn ngoi tới…

Rồi một ngày, Tờ-Rinh dẫn người yêu về nhà ra mắt. Một sự kiện thật đáng vui mà chả hiểu sao ông nội Tờ-Rinh lại cứ buồn hiu hắt. Ông nội Tờ Rinh là người cao tuổi nhất bản này. Hồi bé, ông hay chơi cùng lũ bạn ở chỗ gốc cây bưởi đầu người (gọi là “bưởi đầu người” vì quả nó to như đầu người). Giờ, lũ bạn ông gần như chết hết rồi, cây bưởi đầu người cũng chết rồi, mà ông vẫn chưa chết. Dân bản quan tâm, gặp ông, thường lễ phép hỏi thăm: “Bao giờ ông chết?”. Ông cười đầy ưu tư, bảo: “Đợi cái Tờ Rinh cháu gái tôi lấy chồng xong đã!”.

Đọc Tiếp…

Chuyện ngáo đá

Đám đông quây kín một góc phố và đồng loạt ngửa cổ lên hóng: trên mái ngói cao chênh vênh, một cô gái có dấu hiệu bị ngáo đá đang đứng uốn éo, cào cấu, tự xé quần xé áo. Mỗi lần xé được một mảnh, cô lại ném tung lên trời, cười khằng khặc, rồi hét: “Ta là nàng tiên cá! Ta là nàng tiên cá!”. Mấy lần bị mất thăng bằng, cô loạng choạng xém ngã!

Phải có ai đó lên cứu cô ấy chứ? Bởi ở độ cao như thế mà ngã xuống: nhẹ thì gẫy chân, nặng thì chấn thương cột sống hoặc thậm chí tử vong. Ấy vậy nhưng đám đông phía dưới vẫn bình thản ngước lên chỉ trỏ, giơ điện thoại lên quay như đang xem sexshow bên Thái, thi thoảng lại có những gã trai bật lên cười sảng khoái. Ôi! Cái xã hội thừa thãi sự vô tâm mà khan hiếm tình người!

Đọc Tiếp…

doc truyen cuoi doc truyen cuoi doc truyen cuoi


Liên Kết Bạn Bè

Quảng Cáo